Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010

Review: Prince of Persia: The Sands of Time (2010)


Học tập theo phong cách của Pirates of the Caribbean, thêm một chút chất phiêu lưu của National Treasure, bối cảnh gợi nhớ đến The Scorpion King, sự xuất hiện của Gemma Arterton mang bóng dáng của Clash of the Titans... Không chỉ trông "giông giống" các bộ phim cũng thể loại khác, Prince of Persia: The Sands of Time (PoP) còn tạo cho khán giả một cảm giác khó tả khi phải khen chê lẫn lộn bởi những chi tiết hay dở lộn xộn của mình.

Prince of Persia: The Sands of Time là bộ phim mới nhất của Walt Disney, dựa trên series video game phiêu lưu, hành động Prince of Persia. Bộ phim nói về Dastan (Jake Gyllenhaal), một cậu bé bui đời được hoàng đế Ba Tư Sharaman nhận nuôi khi còn bé. 15 năm sau, Dastan lúc này đã lớn, cùng với 2 hoàng huynh của mình là hoàng tử Tus (Richard Coyle) và Garsiv (Toby Kebbell) đem quân tấn công thánh địa Alamut, khi Nizam ((Ben Kingsley) - em trai của đức vua và là chú của họ cáo buộc thánh địa đã bán vũ khí cho kẻ thù của Ba Tư. Alamat thất thủ, công chúa Tamina (Gemma Arterton) - người đứng đầu thánh địa bèn giao cho cận vệ của mình đem báu vật của thánh địa bỏ trốn, nhưng Dastan lại đánh gục người đó và giành được báu vật - một con dao găm. Vua Sharaman đến Alamut, Tus khuyên Dastan hãy tặng vua một bộ lễ phục để mừng chiến thắng. Tuy nhiên bộ lễ phục là một cái bẫy, vua Sharaman mặc thử vào bèn bị bỏng đến chết, Dastan bị khép vào tội giết vua. Tamina đã giúp Dastan chạy thoát khỏi vòng vây quân Ba Tư, và tìm cơ hội dành lại con dao găm Dastan đang giữ. Trong 1 lần Tamina định cướp lại báu vật, Dastan bất ngờ phát hiện ra khả năng kì diệu của con dao - chuôi dao có chứa 1 loại cát có khả năng đưa người cần nó quay ngược thời gian. Dastan và Tamina lúc này phải cùng nhau bước vào một cuộc phiêu lưu nhằm chứng minh sự vô tội của mình và bảo vệ con dao găm - bảo vật thời gian khỏi mưu đồ của kẻ đứng sau tất cả ...


Các bộ phim dựa theo video game (và ngược lại, các video game ăn theo phim) hầu như chưa bao giờ được đánh giá cao. 2 nền công nghiệp giải trí bạc tỉ này vẫn chưa tìm thấy sự kết hợp sao cho tương xứng. Khỏi cần nhắc lại lịch sử chẳng mấy sáng sủa này nữa. Chính bởi điều đó mà khi từ khi được lên kế hoạch cho đến khi công chiếu, PoP đã nhận được không ít sự chú ý lẫn dư luận. Cái tên PoP đã quá nổi tiếng trong thế giới game, một series video game phiêu lưu, hành động mang bối cảnh Ba Tư huyền bí với cốt truyện hấp dẫn, kì ảo, gameplay đặc sắc mang đặc trưng riêng..., vì thế khi lên mà ảnh rộng bộ phim PoP vừa gây được sự chú ý đặc biệt nhưng cũng phải chịu áp lực không kém từ chính video game mà mình dựa theo. Có vẻ như ấn tượng chẳng mấy tốt đẹp về phim dựa theo game cũng ám PoP không ít, thể hiện qua doanh thu khá thê thảm trong tuần đầu dù đầu tư tới 200 triệu, mang danh "bom tấn" chính hiệu lại được Jerry Bruckheimer đỡ đầu. Mà thôi, dù là fan của PoP game hay không thì cũng nên xem qua PoP film, nếu như có lỡ không ưa vì không được nhu mong đợi thì chắc cũng giải trí tốt. Nói trước là tôi chưa từng chơi qua bản game PoP nào cả (có chơi qua bản 2008, nhưng nghe nói mất chất hơi nhiều), nên mọi ý kiến đánh giá đều là ý kiến chủ quan của khán giả xem phim đơn thuần chứ không phải game thủ gì đâu, và cũng không liên hệ so sánh với game gì hết, xem với tinh thần thư giãn giải trí là chính.


PoP có cốt truyện về cơ bản rất đơn giản: chàng hoàng tử trẻ tuổi bị vu oan, phải chạy trốn để tìm cơ hội chứng minh sự vô tội của mình. Rồi chàng vô tinh bị cuốn theo nhiệm vụ phải bảo vệ báu vật cùng nàng công chúa xinh đẹp... Không chỉ cốt truyện chính như vậy, mà các chi tiết, các mối quan hệ, các mâu thuẫn, cao trào... cũng được xây dựng rất đơn giản mực thước, dễ đoán trước với tinh thần giải trí là chính. Tiết tấu phim khá nhanh và đều, các chi tiết không quá cần thiết đều được loại bỏ nhằm tập trung cao độ cho nội dung chính. Bên cạnh đó là một xuất phẩm của Disney, Pop cũng đưa ra những triết lí, bài học cho khán giả, nhưng không cần vòng vo hoa mĩ gì mà để nhân vật nói thẳng luôn từ đầu phim, và khán giả có thể tự trải nghiệm điều đó đến khi xem hết bộ phim. Đây là điểm đáng khen của PoP khi phim xác định được mục tiêu cụ thể của mình là giải trí, không tham lam đòi hỏi cốt truyện sâu sắc hay triết lí gì quá cao siêu, bất ngờ, chỉ đầu tư vào điểm mạnh của mình nhưng vẫn đảm bảo các yếu tố cơ bản khiến khán giả không thể phàn nàn. Từ đầu đến cuối phim là một cuộc phiêu lưu thật sự của chàng hoàng tử Dastan và công chúa Tamina, trải qua hết khó khăn này tới thử thách khác, để rồi cuối cùng đạt được một cái kết có hậu nhất. Thậm chí ai là kẻ chủ mưu, âm mưu của hắn như thế nào cũng rất dễ dàng để nhận ra. Có hành động, có phiêu lưu, có tình cảm, có mâu thuẫn và giải quyết triệt để, có cao trào bất ngờ... đều được phân bố khá hợp lí trong suốt mạch phim. Một nền tảng cơ bản khá ổn, vậy nhưng đạo diễn có biết tận dụng điều đó hay không?


Nhận xét về PoP, đây là một bộ phim khiến người xem nhớ tới nhiều tác phẩm cũng thể loại khác. Phong cách hài hước, vui nhộn trong các câu thoại của nhân vật ở series Pirates of the Caribbean được đạo diễn Mike Newell tận dụng triệt để, bối cảnh Ba Tư cổ đại có nhiều nét tương đồng với The Scorpion King (và nếu kĩ tính, thì không chỉ bối cảnh, có rất nhiều chi tiết giống nhau giữa 2 bộ phim này, mà nếu thay đổi nhân vật không chừng sẽ khó nhân ra được đâu với đâu), sự xuất hiện của Gemma Arterton gợi nhớ về Clash of the Titans (dù PoP không đi sâu vào thần thoại). Ra đời sau các tác phẩm cùng thể loại không tránh khỏi việc tiếp thu những nét đặc sắc và có điểm tương đồng, nhưng PoP vẫn là PoP, và may mắn là việc học tập đấy cũng có điểm tích cực. Thoại trong phim thường ngắn gọn, dễ hiểu nhưng rất hài hước, tự nhiên chứ không cứng nhắc, khuôn sáo, thể hiện được bản tính và suy nghĩ của nhân vật tại mỗi thời điểm khác nhau. Và đặc biệt phim hầu như rất ít các tình huống chọc cười, chính thoại phim đã tạo nên không khí vui vẻ thoải mái cho khán giả. Dù đôi lúc vài câu nói về "tình cảm anh em" có vẻ hơi sến nhưng không quan trọng. Một chi tiết thành công nữa của PoP (dù thoại phim chưa thể tạo được nét đặc trưng riêng biệt như Pirates of the Caribbean). Một vài chi tiết về việc bảo vệ báu vật bạn có thể sẽ thấy thấp thoáng đâu đó trong Indiana Jones hay National Treasure. Nếu đã xem The Scorpion King, bạn sẽ thấy nếu đổi lại nhân vật hoàng tử Ba Tư thành vua Bọ Cạp, thì PoP rất có thể sẽ trở thành một Scorpion King sequel, bởi nhiều điểm tương đồng đến kì lạ, từ diễn viên, nội dung, phong cách phim đến bối cảnh, chi tiết ... Tất nhiên cái này chỉ là liên tưởng vui thôi, nhưng điều đó nói lên rằng PoP vẫn chưa tạo nên được đặc trưng cho riêng mình, phong cách của phim vẫn còn bị lai tạp kha khá mà chưa bứt ra được cái bóng quá lớn của những bậc đàn anh.


Điểm thu hút của PoP còn là những pha hành động, leo trèo, những phép thuật bí ẩn, những cuộc phiêu lưu đầy kịch tính... Về mặt này thì phim "gần như" đã hoàn toàn thỏa mãn được kỳ vọng của khán giả. Chàng hoàng tử Dastan được tự do thể hiện những kỹ năng của bản thân trong suốt cuộc hành trình của mình, từ leo tường thành không cần dây đến những pha truy đuổi, leo trèo trên mái nhà mang phong cách parkout, rồi những màn đấu kiếm, bay nhảy... Phải nói Pop rất có tiềm năng khi đã sáng tạo ra những chi tiết hành động và hài hước khá mới mẻ như tập đoàn sát thủ Hassassin hay màn đua đà điểu, nhằm đem lại những trải nghiệm mới mẻ cho khán giả và xây dựng phong cách riêng. Nhưng tiếc rằng có tiềm năng nhưng lại chưa phát huy được. Những chi tiết sáng tạo đó vẫn còn hạn chế, các màn leo trèo hay truy đuổi của hoàng tử chưa đủ ấn tượng, được khéo léo che đậy bằng góc quay cận và cắt cảnh nhanh (khá là nghịch lí khi 1 phim mang tính thần thoại như PoP lại không được đã mắt bằng 1 phim hành động bình thường như District 13), các màn giao đấu với tập đoàn sát thủ thì khá ngắn (không rõ có cắt xén gì không mà người viết thấy đôi khi phim bị chuyển cảnh rất đột ngột, đang đánh nhau trong hang thì quay ngoắt 1 cái đã thấy ra ngoài rồi?), màn solo đấu phi đao cuối phim nếu được đầu tư hơn nữa theo phong cách phim chưởng Tàu thì tôi nghĩ sẽ hấp dẫn hơn nhiều, vì dù sao cũng là phim thần thoại, ảo thì ảo luôn tội gì phải lăn tăn. Dựa vào video game nhưng phim lại không dám mang phong cách hành động kì ảo của game vào phim, vô tình làm giảm đi sự hấp dẫn cũng như một phần phong cách của chính bộ phim.

Một điều đáng khen nữa của PoP là hệ thống nhân vật. Ngoài 2 nhân vật chính là hoàng tử Dastan và công chúa Tamina, các nhân vật còn lại đều được xây dựng khá đồng đều, mỗi nhân vật đều có nét đặc trưng riêng và có đủ đất diễn, không có ai quá mờ nhạt hay quá coi trọng. Thậm chí có những nhân vật như vai hoàng tử Garsiv của Toby Kebbell, xuất hiện ít, thoại cũng ít nhưng diễn xuất bằng gương mặt rất tốt, khiến người xem cảm nhận được phần nào suy nghĩ, vai trò của nhân vật dù anh không nói lời nào. Vai phảm diện Nizam của Ben Kingsley có thể chưa đủ sức nặng, nhưng đặt trong hoàn cảnh bộ phim thì cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được (phim thiếu nhi giải trí). Các diễn viên cũng hòan thành tốt vai trò của mình. Gương mặt vui vẻ luôn cười có phần hơi ... ngố của Jake Gyllenhaal vào vai chàng hoàng tử bị hãm hại háo ra lạ khá phù hợp, chưa kể Jake cũng rất có duyên pha trò. Đáng khen cho Jake là dù trông khá to con nhưng anh vẫn thể hiện các pha leo trèo khá điêu luyện, không có cảm giác nặng nề gì cả. Chỉ duy một điều giá mà Jake bụi bặm hơn chút nữa, đen đúa hơn chút nữa thì sẽ giống người Ba Tư hơn. Gemma Arterton lần này so với vai diễn Io trong CotT thì vượt trội hơn hẳn, diễn xuất tự nhiên, đa dạng hơn, phá cách hơn hẳn, nhưng cảm giác rằng Gemma trong hình tượng công chúa Tamina không phù hợp bằng Io trong CotT. Các diễn viên khác đều đóng đạt vai của mình, có vai tay trùm sát thủ thì ra đi sớm quá, hơi đáng tiếc.


Khen đủ rồi, giờ đến chê. Không muốn nói điều này chút nào, như PoP lại khiến tôi thất vọng ở chính hình ảnh và âm thanh. Lấy bối cảnh Ba Tư cổ đại, với cốt truyền huyền ảo từ video game, tôi đã hi vọng bộ phim sẽ mang đến những cảnh quay đẹp, hoành tráng, những đền đài, thành quách kì vĩ... Nhưng đáng tiếc, tất cả những gì phim làm được chỉ là một thánh địa Alamut quá bình thường, không có gì đặc biệt, các đại cảnh hoành tráng thì toàn là sa mạc cát hoang vu, các trận chiến lớn thì không có, những lâu đài, thành quách thì cũ kĩ, nới cất giữ báu vật thì nói đến khá sơ sài, chưa đủ mãn nhãn... Tôi nói PoP giống với Scorpion King cũng bởi một phần như thế, so với những gì Scorpion King đã thể hiện thì PoP hầu như không có đổi mới gì đặc biệt. Âm thanh của phim cũng không tốt, chưa có nét đặc trưng, không tạo được không khí cho bộ phim. Và về nội dung phim, dù được đầu tu khá tốt nhưng vẫn có điểm trừ không đáng có, mà điểm trừ lại đến từ chính ý tưởng đến từ video game:Dòng cát thời gian. Ý tưởng về dòng cát thời gian và Đồng hồ cát rất thú vị nhưng không được khai thác triệt để, khiến cho khán giả khi xem xong vẫn phải thắc mắc rốt cuộc vai trò của Đồng hồ cát và người bảo vệ là như thế nào, dòng cát có tác dụng quay ngược thời gian nhưng cũng là để phá hủy thế giới rốt cuộc ra sao..., những câu hỏi đáng ra không nên xuất hiện. Và đôi lúc câu chuyện diễn biến hơi quá nhanh, hành động theo tâm lý "niềm tin" không được tự nhiên và không cần thiết lắm (như chi tiết Dastan phát giác ra Nizam là kẻ chủ mưu), nhưng so với vấn đề ở trên thì vẫn có thể bỏ qua được. Đến khi viết xong những nhận xét này, người viết vẫn chưa thể hiểu được rốt cuộc kết phim tại sao lại có thể diễn ra như vậy ?!.


Thật không công bằng khi gắn cái mác "phim ăn theo" cho PoP. Dựa trên 1 video game, dù chưa thể hiện được hết những điều đặc sắc của game cũng như còn bị ảnh hưởng bởi các tác phẩm đàn anh nhưng PoP vẫn xứng đáng là một bom tấn giải trí màu hè đáng xem, và nhất là có thể tự hào rằng mình thành công mà không cần dựa vào tên tuổi của dòng game PoP (thực ra tên tuổi càng lớn chỉ càng gây áp lực lớn hơn mà thôi). Giả như PoP là một dự án độc lập với PoP game, nếu được đầu tư thêm chút nữa thì tôi tin rằng PoP rất có tiềm năng để trở thành 1 series phim phiêu lưu, hành động đặc sắc như Pirates of the Caribbean. Còn bây giờ, hãy cứ để khán giả toàn thế giới đón nhận PoP và xóa đi ác cảm về cái gọi là "phim ăn theo" đã...

Đánh giá: 7,5

Poster phim:

imagebam.com imagebam.com imagebam.com
imagebam.com imagebam.com imagebam.com
imagebam.com imagebam.com imagebam.com

Thông tin phim:

Tên phim: Prince of Persia: The Sands of Time
Thể loại: Hành động, Phiêu lưu, Thần thoại, Tình cảm, Hài hước
Kịch bản: Jordan Mechner (story), Boaz Yakin, Doug Miro
Đạo diễn: Mike Newell
Diễn viên:

Jake Gyllenhaal ... Dastan
Gemma Arterton ... Tamina
Ben Kingsley ... Nizam
Alfred Molina ... Sheik Amar
Steve Toussaint ... Seso
Toby Kebbell ... Garsiv
Richard Coyle ... Tus

Hãng sx: Jerry Bruckheimer Films/Walt Disney Pictures
Độ dài : 116 phút ->Read More...

2 nhận xét:

  1. Bài review này rất hay. :D Cảm ơn vì bạn đã viết!

    Bạn nói rất đúng. Kết phim nhìn chung có phần chưa thỏa đáng. Nói có vài câu mà ông anh cả (quên tên mất tiêu :P) tin ngay là Nezam có vấn đề. Trong khi lúc đó thì anh ta đang say men chiến thắng. Rôi là Nezam, một kẻ (có vẻ) đầy mưu mô thủ đoạn lại mất bình tĩnh đến độ rút gươm ra ngay. Chắc do kết phim ko biết gỡ nút thế nào và phim chết nhiều wớ mà đây lại là phim của Disney nên ko muốn bọn trẻ nó xem nó ám ảnh, nên là làm thế để vẹn cả đôi đường :-?

    Còn lại thì phần hình ảnh của kinh đô Alamut hoa lệ với lại của thánh địa cũng là một điểm trừ ko đáng có.

    Phần hành động mình thấy đã rất ổn rồi :D Nếu có chê thì do phim làm hơi ngắn và cắt cảnh nhanh. Ví như lúc Dastan ở trong thánh địa bị rơi và nhảy uốn mình một cái đó. Cảnh đó lẽ ra nên kéo dài hơn 1 chút vì nó thật sự có thể làm rất đẹp và hoành tráng (coi trailer đã mê rồi)

    Nhưng nhìn chung ko thấy tiếc tiền ra rạp vì phim này :D Phần giải trí như vậy đã hòan thành rất tốt nhiệm vụ rồi ^^

    Trả lờiXóa